Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2024

Chuỗi thơ Haiku 4 mùa

Qua một cuộc thi, tình cờ biết được một thể loại thơ khá thú vị. Nếu, nếu mà, cả đời này không phải lo chuyện tiền bạc, mình muốn được viết thơ và viết nhạc mãi mãi. Đông Lạnh giá siết lấy tôi Hàng tá hiu quạnh nơi mắt môi Đường sá vẫn nhộn nhịp đấy thôi. Xuân Là hoa là cây là lá Ríu rít tiếng muôn loài hát ca Là hơi ấm là nhà. Hạ Hồn tôi treo vắt vẻo Giữa mưa nắng ngặt nghèo Mong mình như bầu trời trong veo. Thu Khô khốc và tĩnh lặng Rảo bước ngước nhìn trăng Đủ thứ nỗi niềm tự mình giăng. Mùa Mùa đi mùa trở lại Không bao giờ ở lại Ai sẽ cùng với ai? Đời Xuân hạ thu đông rồi lại xuân Cũng qua một kiếp trầm luân Mấy khi được nếm mùi gian truân.

ở đây rồi

Nỗi đau âm ỉ Đến nay cũng được vài năm nhỉ Cũng đã từng chăm chỉ Giờ tổn thương hoá lầm lì Sợ ngoài kia người ta xầm xì Cầu những kẻ cay độc câm đi Bi đát hóa đời ta lâm li Chẳng ai chịu hoan hỉ Mà nghe tôi thủ thỉ Sự sống ngỡ như ác quỷ Giận mình không nỡ thoái thác đi Đói khát rách nát chua chát đốn mạt Nói chung là đau đến bỏng rát.

Nốt

Nốt hôm nay rồi thôi Tự hứa trăm ngàn lần rồi Mà sao đến giờ vẫn vậy Chẳng có gì là đổi thay Biết tất cả ở tuổi mười tám Rồi rỗng tuếch vào năm hai hai Mông lung vô định và ảm đạm Không dám đối diện với ngày mai Rồi tuổi trẻ sẽ chẳng trở lại Rồi hôm nay sẽ là nuối tiếc Tương lai khốn cùng đầy sợ hãi Lại dằn vặt lại tự mình chì chiết Là như vậy vốn dĩ là như vậy Không dám tin mình sẽ hạnh phúc

Không giỏi viết

Dù sao, nơi này vốn dĩ là của tôi mà. Dù sao, tôi cũng là chuyên gia trong việc thất hứa với bản thân và người khác. Tôi tiếp tục giữ cái lời thề tào lao nào đó làm gì, có ý nghĩa gì, ai quan tâm đâu. Giữ lấy danh dự làm gì khi cái đó tôi chẳng có. Tôi vốn dĩ luôn khinh rẻ chính mình mà. Một ai đó sẽ nghĩ: "Sao lại thế? Đừng như thế!" Nhưng mà, cái cảm giác đó cứ chực chờ bóp nghẹn lấy tôi, lúc bình tĩnh thì hay tỏ ra là một kẻ hay ho đi cho lời khuyên. Lúc cuộc đời thúi hẻo thì thôi vậy.  Tôi phải sống những ngày tháng tiếp theo thế nào đây, tôi không biết bao giờ mình sẽ bình ổn trở lại, tôi không có cản đảm, hứng thú, tôi không cảm thấy ý nghĩa với một thứ gì trong đời, tôi không cảm thấy ý nghĩa để đấu tranh nữa. Tôi cứ lười biếng như vậy sống lay lắt qua ngày, tôi không đổ lỗi gì nữa, là do tôi cả thôi. Tôi mang DNA không được tốt lắm nên cuộc đời và nhân cách của tôi nát bấy, trí tuệ cũng chẳng có mấy, nghị lực cũng chẳng có, tôi lại đổ lỗi nữa rồi. Tôi không biết phải ...

Vô dụng

 Trích nguyên văn status của Bác sĩ Gấu Huỳnh Tuấn An: link   VÔ DỤNG  -"Ôm cái nồi cơm đi bộ thật là một hành động vô dụng" Đó là quan điểm của xã hội hiện đại, vì thời buổi này làm cái gì cũng phải thực dụng, phải kiếm được lợi ích gì đó, người ta không chịu được cảm giác rảnh rỗi không làm gì. Nếu như vậy thì - Dừng lại bên đường ngắm tia nắng xuyên qua bầu trời cũng vô dụng - Ngồi im quan sát lũ trẻ chơi đùa cũng vô dụng - Cười với 1 người xa lạ trên đường cũng vô dụng - Nằm ngủ nướng 1 chút vào sáng cuối tuần cũng vô dụng - Thiền cũng vô dụng, thơ ca hội hoạ mà không đem bán đều vô dụng, cái gì không ra tiền đều là vô dụng Nhưng như Lão Tử đã nói, cái cây trường tồn vì nó vô dụng, nếu nó hữu dụng người ta đã chặt nó đi làm gỗ rồi, nhờ vô dụng nó có thể sinh trưởng và cho bóng mát nhiều thế hệ. Chúng ta đứng trên mặt đất vốn dĩ chỉ cần 1 mô đất nhỏ, trong khoảnh khắc đó tất cả đất xung quanh đều là "vô dụng", nhưng nếu xung quanh sụp đổ chỉ chừa lại chỗ "hữ...

Sherry~~

Nửa năm 2024

Hình ảnh
  Có một thứ mà tôi còn sợ hơn cả loài người, hoặc ngang bằng, đó là thời gian trôi. Thực sự còn đủ tỉnh táo và thoải mái để viết ra những dòng này, để can đảm đối diện với việc nửa năm đã qua, tuổi trẻ đang đi qua, tôi cũng đã cố gắng rất nhiều. Có lúc tôi thừ người ra khi lái xe đến nổi thoáng nghĩ hay là lao vào đâu đó để chết đi, hay là cái gì lao vào mình để được chết đi. ... 2 năm trước chị họ đã nhắc nhở tôi là tuổi trẻ sẽ qua rất nhanh, rằng tôi đừng để một ngày nào lãng phí, tôi cũng đã tin là mình sẽ nâng niu những ngày tháng đó. Mà đúng là đâu đó tôi đã từng cố sống những ngày đáng sống. Rồi mọi thứ sụp đổ. 2 năm sau chị lại nhắc nhở điều đó với tôi, như một lời gởi gắm từ một người đi trước nhưng tôi không còn nhẹ tênh để tiếp nhận nữa. ... Tôi cố lưu lại rất nhiều sự kiện đã xảy trong từng lời nhạc mình viết. Nhưng có những lúc chả có gì, rỗng tuếch, chả muốn gắng gượng làm gì. ... Đây chỉ là những dòng trạng thái rời rạc, chắp vá. ... Những cơn đau không chỉ là tâm tr...

Write for the bad things, that are past

I've often questioned whether my English is good enough to fully express myself. Despite this, I strive to practice as much as possible, seeking every opportunity to improve. I've spent countless hours pondering the roots of my depression. The thought of seeking death recurs in cycles, not as a threat, but as a genuine consideration. After a long nap, whether late at night or in the morning, I no longer blame myself. I think about animals, who endure hunger and pain yet cling fiercely to life. They never actively seek death, worry about the future, and never compare themselves to others. They live purely for survival, embodying mindfulness. My hatred of people often turns into self-loathing. I've realized that much of life's pain stems from human interactions: between family members, friends, strangers, and acquaintances. I'm frequently ashamed of my past actions. Until the existence of Master Minh Tuệ, his presence shattered my beliefs about desire, pain, ambition...

Ngu dốt từ khi bị sinh ra

Dạo gần đây tôi thấy nhẹ nhõm khi biết mình ngu dốt.  I could finally sigh in relief since I knew I was stupid. Tôi không biết những gì mình không biết.  I don't know what I don't know. Tôi không biết những gì mình biết.  I don't know what I know. Tôi biết những gì mình không biết.  I know what I don't know. Tôi biết mình không biết gì.  I know I don't know anything. Nhân chi sơ, tính bản ngu "The original nature of humanity is stupid."

Ba hoa

Ba hoa khoác lác nhiều lời Chua ngoa thoái thác đã đời thảnh thơi Ngậm ngùi khóc lóc tả tơi Lý do, đổ lỗi loài người hại tôi Tại vì do bởi mà thôi Vụng chèo khéo chống hỡi ôi lố bịch Ngu si lười nhác ngỗ nghịch Rảnh rang nói phét ngỡ mình thiền sư Hành xử ngạo mạn cứ như Bậc thầy thiên hạ thật hư chẳng màng Chả là gì ở thế gian Mong cầu thèm khát nhân gian nhìn về Thân mình chưa hẳn sạch ghê Mà sao vội vã bắt chê cười người Lắm lời, ít việc, rối bời Bản thân vô nghĩa lại đòi dạy ai Công danh sự nghiệp trượt dài Chỉ là kẻ dại mộng hoài viển vông.

Rơi

Chập chững bước ra đời Thân xác mỏi rã rời Tôi không màng danh lợi Em không chờ không đợi Ta rơi vào chơi vơi. … Dương gian xa vời vợi Cần gì đâu điểm tới Ai cũng có sẵn rồi Nằm ở tầng đất xới Mà không nhận ra thôi.

Chánh niệm

Chánh niệm tìm về hiện tại Hơi thở được chiêm nghiệm lại Lời nói không quăng liệng đại Hành vi chăm chút mềm mại. Không lo toan không vướng bận Không lan man không tức giận Không long đong mà thong dong Không lung tung mà ung dung. Cứu rỗi tôi quãng đời này Chọn sống trọn vẹn tháng ngày Đứa trẻ ngu dốt cần dạy Dạy suy nghĩ dạy bước đi.

Don't be Martha to my Donny

Don't be Martha to my Donny Don't be the YouTubers to my Thích Minh Tuệ Don't be Mark Zuckerberg to my users When I end any relationship, it ends Don't try to reach me like it still, it can't. Get your head out of your ass and try to understand! Sorry for someone innocent if I get you wrong But if you want to talk to me, why ensconce?

Tỏ vẻ nguy hiểm?

Hình ảnh
Tôi viết không phải để tỏ vẻ nguy hiểm Tôi viết như một liều morphine cần tiêm Đôi khi là mấy thứ tôi chiêm nghiệm Đôi khi là trút bỏ gánh nỗi niềm. Quấy nhiễu tôi là những tham sân si tuổi trẻ Những băn khoăn liệu mình có sai ngã rẽ Những tội lỗi chất chồng và sứt mẻ Những vết thương chưa kịp lành lại nứt nẻ. Tôi ghét con người và coi họ khốn nạn Chẳng chối bỏ được việc mình là họ ở nhân gian Giá mà tôi đừng trăn trở đến tức tưởi Nỗi đau ta đã không hóa nỗi đau người.

Dòng trạng thái rời rạc thủ thỉ

tương đương

về tương lai thì không dám tưởng tượng về thực tại cũng dần mất phương hướng về ngày mai có gì mà thương lượng về nhà lại chờ tới ngày hưởng dương.

suy ngẫm từ chuyện rửa chén

Hình ảnh
Mẹ hay trách tôi là một đứa làm gì cũng không đến nơi đến chốn. Mà đúng thật vậy. Tôi có thể cãi với mẹ bất cứ thứ gì, nhưng cái này thì...Tính đến cái tuổi 22, lớn rồi nhưng vẫn còn ngu thì tôi bỏ ngang nhiều thứ rồi. Thời gian này, tôi ở nhà nhiều, làm việc nhà cho khuây khỏa mỗi khi cảm thấy sự nhàn rỗi sản sinh stress, trong đó có việc rửa chén phải làm liên tục. Tôi nhận ra đến việc rửa chén mình cũng không làm tới nơi. Mẹ luôn là người kỳ cọ lại bồn rửa, vứt cặn thức ăn đọng ở cái lọc cặn, lau khô thành bếp, thậm chí cất đi cái bao tay tôi vừa hí hửng vì làm "xong" việc rồi để đó. Chỉ là, từ cái chuyện rửa chén này, tôi nhận ra,  mọi sự trên đời của mình luôn có một ai đó gánh vác thay, mình không phải làm vì có ai đó đã làm giúp rồi. Đã từng  có lần, mới hôm trước thôi còn được dùng toilet và được thử 5 vị bánh trung thu của khách sạn Le Meridien, được nhìn ngắm những vị khách ở đó, nước ngoài lẫn Việt Nam, tôi choáng ngợp và say sưa cuộc sống đó. Rồi nhìn lại những ng...

Baby Reindeer và những kết nối đặc biệt của nó với cuộc đời tôi

Hình ảnh
  Tôi hiếm khi cày series, tự nhận mình không phải là fan cuồng của điện ảnh. Tình cờ, lướt reel trên facebook, tôi quyết định cày một loạt các tập Baby Reindeer sau khi nghe spoil 30s. Tôi ức chế khi xem phim, ức chế với Martha (kẻ đeo bám) 1 thì tôi bực bội với Donny (kẻ bị đeo bám) 10. Nhưng đến khi anh bất lực trước buổi diễn stand-up comedy thất bại, vì anh đã phạm phải sai lầm kinh điển trong việc diễn hài, đặc biệt là hài độc thoại - những bộ đồ lố lăng, những trò chọc cười bằng sự khuấy động, những đạo cụ phát ra tiếng kêu dị hợm, là cấp độ thấp kém nhất trong diễn hài - ngay lúc ê chề trước sự im bặt của khác giả, anh ngưng việc chọc cười lại, chậm lại một nhịp và thú nhận toàn bộ bi kịch của đời mình, stand up stragedy (maybe), đến khi ấy, tôi nhận ra sự đồng cảm và sự giống nhau giữa mình với nhân vật chính một cách quái gở. “Có một thứ tôi yêu hơn tất cả, đó là yêu việc ghét bản thân mình.” Nghe xong câu đó của Donny, tôi tự nghĩ, hình như câu nói đó dành cho mình. Donn...

PARADOXICALLY

NGU SI HƯỞNG THÁI BÌNH THÔNG TUỆ HOÁ KHỔ ĐAU VÔ TÂM THƯỜNG KIÊN ĐỊNH TRẮC ẨN NHƯỜNG CHỖ NHAU.

She 🦋

Hình ảnh
  She is always vanishing. Returning, in her hand is a cigarette. Slightly putting it on her lips Unconcernedly giving me a kiss. Just like a butterfly, I cannot guess How long she will stay, has she already left? Scoffing at me for concerning too much Unlike her, never giving a fuck. ...

Phúc cho kẻ không thấy mà tin

Phúc cho kẻ không thấy mà tin Phúc cho kẻ không đói mà no Phúc cho kẻ không nói làm thinh Phúc cho kẻ không có mà cho. Phúc cho kẻ vô hữu vô lo Phúc cho kẻ no đủ đem cho Chúc cho kẻ mộng mơ khát vọng Luôn có thể không sợ đói mong. 

Đừng có rảnh

Please don’t Đừng quan tâm kẻ đau khổ Đừng xót xa kẻ tầm thường Ngoại trừ một ngoại lệ Kẻ đó chính là ta Đừng khuyên răn dạy dỗ Đừng thay đổi ngoài đường Đừng nghĩ ai khác tệ Không ai khác ngoài ta Quan tâm cũng chỉ để hả hê Xót xa cũng chỉ để cao thượng Bản năng con người là ngạo nghễ Sảng khoái chán chường rồi đau thương  Không ai là đúng hoặc sai Chỉ có hạnh phúc hoặc bất hạnh Chỉ có hiên ngang hoặc ái ngại Chỉ có thân tâm là vĩ đại.

thản nhiên khắc kỷ như là yêu

thản nhiên cho rằng bản thân hạnh phúc thản nhiên ăn năn thả trôi một lúc thản nhiên sống như được mặc định thản nhiên chướng mắt rồi lặng thinh thản nhiên dù cho chẳng an yên thản nhiên trắc ẩn cho tự diệt Không trốn chạy, không giải thoát Cứ ở lại ngửi mùi rác Hoặc là chở đi dọn dẹp Vứt cho người ta là đẹp thản nhiên yêu lấy kẻ xấu thản nhiên không cần tranh đấu thản nhiên như thể không đau thản nhiên như chẳng quen nhau thản nhiên tàn nhẫn nếu dễ chịu thản nhiên bất cần đến cường điệu thản nhiên ngu dốt không cần hiểu thản nhiên khắc kỷ như là yêu.

Hoàng Tử Bé

Hình ảnh
Little Prince, hey little! Are you somewhere or still with me? I once wrote about you, my angel, But I've lost the poetry even in my memory. I am bad, aren’t I? What we thought was crazy pragmatism From grown-ups who have been children, Now I'm just like them, no difference. Sorry, I’m really sorry, Everything crashed and knocked me down. I didn't dare to dream in reality, Then it was you whom I forgot about. Do you still love your own Rose? Do you still keep taking care of Her? Are you still happy with what you chose? Hope you’re all okay in the future. I suddenly remembered you with shame, I have my own rose, we're the same,  The “Musical Rose” has not been claimed, But everything I did was just blame. Now I really want to show it to you, That I am already truly chasing my “Musical Rose”. Thank you for being my lovely childhood, To keep me from losing my self-compose. My “Musical Rose” will be taken care of, With meaningful lyrics and beautiful melodies. With compassi...

Không chịu nổi

Xin thế giới này đừng còn nỗi đau Tôi hiểu thế nào là nỗi đau Nên không dám đau thay phần của thế giới Nhưng làm ơn xin đừng nỗi đau nào Là đớn đau không thể cứu rỗi Là không có mái nhà che nắng mưa Là ung thư đau trong tuyệt vọng Là đói khát chực chờ từng bữa cơm Là độc ác cướp bóc xem thiệt hơn Lòng trắc ẩn tôi vẫn có Như một bản năng không thể chối bỏ Tôi đau thì tôi tìm cách cứu vãn Đừng để tôi thấy người khác phải kêu than Đừng tham nhũng đừng làm kẻ gian Đừng dối trá giết chóc và súng đạn Đừng tham lam đến vô cảm Đừng ích kỷ đến suy tàn Xin hãy tử tế, hãy tử tế Hãy nhân nghĩa một chút thôi Tội ác loài người quá đủ rồi Đừng vì thông minh mà càng gây tội lỗi. Nhưng mà tôi có thể làm được gì chứ Tôi là con người cũng yếu đuối mà thôi Đôi khi chính mình tôi còn không cứu nổi Lo chuyện thế giới cho hết đời. Chỉ là một đứa nhỏ mới lớn Thấy bất bình chẳng chịu được nữa kêu la Rồi thì cũng phải vô cảm với thiên hạ Rồi thì phải ưu tiên trước chuyện trong nhà. Thời gian vừa qua với tôi quá...

Âm nhạc hoặc chết

Một kẻ muốn chết như tôi Nào đâu xứng đáng được đời yêu thương Hâm hâm dở dở ương ương Lại không chịu sống tầm thường cho xong Lao vào một thứ lông bông Lao vào một thứ ngóng trông xa vời Lao đi cho hết một đời Hoặc là tạm kết một thời tuổi xuân Cũng xong một kiếp trầm luân Cũng là đi chết lần quần như nhau Hay là lo chết cho mau Chẳng cần lo lắng ngày sau là gì Âm nhạc êm ắng ra đi Một đời cay đắng còn chi một đời? Bao giờ mới được thảnh thơi? Bao giờ mới hết chơi vơi giữa đời? Bao giờ mới hết nửa vời? Nửa vời muốn sống rong chơi kiếp này Nửa vời lại muốn chết ngay Nửa vời trái khoáy, nửa vời giải khuây. Âm nhạc ở đấy đưa tay Cho tôi nắm lấy một ngày mai sau Ước mơ có ăn được đâu Viển vông ảo tưởng âu sầu làm chi? Cứ việc mà tước nó đi Để cho tôi chết cần gì bận tâm.

bứt cóc

Họ ghét sự thật Chúng không dễ nghe Họ thích đường mật Thích được kẻ ke.

Tự

tự do tự tại tự lo tự hại tự cao tự đại tự tao tự bại tự tung tự tác tự hung tự ác tự lung tự lag tự dưng tự sát tự xưng tự sống tự thực tự không

chửi đời

chửi đời nhiều rồi yêu đời được hong? chửi hoài thành tồi xong rồi thành vong nhưng mà cũng mong thời gian còn lại không là hư không nâng niu thực tại âm nhạc mãi mãi mắt mũi miệng tai có một không hai thiện tai thiện tai con tim này còn còn lòng trắc ẩn đành ngậm bồ hòn làm ngọt sống nhẫn kính mong thành khẩn đời sẽ nhẹ nhàng như Đường Tam Tạng kiếp nạn thênh thang. . . . mà vẫn bình an...

Con người

Con người thường thích Tự đề cao mình Ghét bị chỉ trích Sợ bị làm thinh Cho rằng bản thân Là một người tốt Không nhận mình dốt Tỏ vẻ uyên thâm Thèm được quan tâm Khoái được ngưỡng mộ Đem theo xuống mộ Vài lời hỏi thăm Ganh ghét đố kị Rủ rỉ rù rì Phán xét vị kỷ  Tốt đẹp làm chi

Giải thoát

Tôi muốn chết đi  Để được giải thoát Okay tôi ích kỷ Okay tôi đốn mạt Một đời tan nát Một đời hèn nhát Một đời đói khát Một đời cỏ rác I never aspired to Be born in this world But forced to breathe this air Then choking me in despair They would like to give birth Just to make others hurt To beget more pain on Earth And to serve their own disgusting lust