Tôi viết không phải để tỏ vẻ nguy hiểm Tôi viết như một liều morphine cần tiêm Đôi khi là mấy thứ tôi chiêm nghiệm Đôi khi là trút bỏ gánh nỗi niềm. Quấy nhiễu tôi là những tham sân si tuổi trẻ Những băn khoăn liệu mình có sai ngã rẽ Những tội lỗi chất chồng và sứt mẻ Những vết thương chưa kịp lành lại nứt nẻ. Tôi ghét con người và coi họ khốn nạn Chẳng chối bỏ được việc mình là họ ở nhân gian Giá mà tôi đừng trăn trở đến tức tưởi Nỗi đau ta đã không hóa nỗi đau người.
Một kẻ muốn chết như tôi Nào đâu xứng đáng được đời yêu thương Hâm hâm dở dở ương ương Lại không chịu sống tầm thường cho xong Lao vào một thứ lông bông Lao vào một thứ ngóng trông xa vời Lao đi cho hết một đời Hoặc là tạm kết một thời tuổi xuân Cũng xong một kiếp trầm luân Cũng là đi chết lần quần như nhau Hay là lo chết cho mau Chẳng cần lo lắng ngày sau là gì Âm nhạc êm ắng ra đi Một đời cay đắng còn chi một đời? Bao giờ mới được thảnh thơi? Bao giờ mới hết chơi vơi giữa đời? Bao giờ mới hết nửa vời? Nửa vời muốn sống rong chơi kiếp này Nửa vời lại muốn chết ngay Nửa vời trái khoáy, nửa vời giải khuây. Âm nhạc ở đấy đưa tay Cho tôi nắm lấy một ngày mai sau Ước mơ có ăn được đâu Viển vông ảo tưởng âu sầu làm chi? Cứ việc mà tước nó đi Để cho tôi chết cần gì bận tâm.
Tôi hiếm khi cày series, tự nhận mình không phải là fan cuồng của điện ảnh. Tình cờ, lướt reel trên facebook, tôi quyết định cày một loạt các tập Baby Reindeer sau khi nghe spoil 30s. Tôi ức chế khi xem phim, ức chế với Martha (kẻ đeo bám) 1 thì tôi bực bội với Donny (kẻ bị đeo bám) 10. Nhưng đến khi anh bất lực trước buổi diễn stand-up comedy thất bại, vì anh đã phạm phải sai lầm kinh điển trong việc diễn hài, đặc biệt là hài độc thoại - những bộ đồ lố lăng, những trò chọc cười bằng sự khuấy động, những đạo cụ phát ra tiếng kêu dị hợm, là cấp độ thấp kém nhất trong diễn hài - ngay lúc ê chề trước sự im bặt của khác giả, anh ngưng việc chọc cười lại, chậm lại một nhịp và thú nhận toàn bộ bi kịch của đời mình, stand up stragedy (maybe), đến khi ấy, tôi nhận ra sự đồng cảm và sự giống nhau giữa mình với nhân vật chính một cách quái gở. “Có một thứ tôi yêu hơn tất cả, đó là yêu việc ghét bản thân mình.” Nghe xong câu đó của Donny, tôi tự nghĩ, hình như câu nói đó dành cho mình. Donn...
Nhận xét
Đăng nhận xét