Rơi

Chập chững bước ra đời

Thân xác mỏi rã rời

Tôi không màng danh lợi

Em không chờ không đợi

Ta rơi vào chơi vơi.

Dương gian xa vời vợi

Cần gì đâu điểm tới

Ai cũng có sẵn rồi

Nằm ở tầng đất xới

Mà không nhận ra thôi.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Còn ta ở đây thương nhớ tương tư một Sài Gòn đau đớn đến chẳng thể thở than

ở đây rồi

Vô dụng