Tôi hiếm khi cày series, tự nhận mình không phải là fan cuồng của điện ảnh. Tình cờ, lướt reel trên facebook, tôi quyết định cày một loạt các tập Baby Reindeer sau khi nghe spoil 30s. Tôi ức chế khi xem phim, ức chế với Martha (kẻ đeo bám) 1 thì tôi bực bội với Donny (kẻ bị đeo bám) 10. Nhưng đến khi anh bất lực trước buổi diễn stand-up comedy thất bại, vì anh đã phạm phải sai lầm kinh điển trong việc diễn hài, đặc biệt là hài độc thoại - những bộ đồ lố lăng, những trò chọc cười bằng sự khuấy động, những đạo cụ phát ra tiếng kêu dị hợm, là cấp độ thấp kém nhất trong diễn hài - ngay lúc ê chề trước sự im bặt của khác giả, anh ngưng việc chọc cười lại, chậm lại một nhịp và thú nhận toàn bộ bi kịch của đời mình, stand up stragedy (maybe), đến khi ấy, tôi nhận ra sự đồng cảm và sự giống nhau giữa mình với nhân vật chính một cách quái gở. “Có một thứ tôi yêu hơn tất cả, đó là yêu việc ghét bản thân mình.” Nghe xong câu đó của Donny, tôi tự nghĩ, hình như câu nói đó dành cho mình. Donn...
Nhận xét
Đăng nhận xét