Nốt

Nốt hôm nay rồi thôi

Tự hứa trăm ngàn lần rồi

Mà sao đến giờ vẫn vậy

Chẳng có gì là đổi thay


Biết tất cả ở tuổi mười tám

Rồi rỗng tuếch vào năm hai hai

Mông lung vô định và ảm đạm

Không dám đối diện với ngày mai


Rồi tuổi trẻ sẽ chẳng trở lại

Rồi hôm nay sẽ là nuối tiếc

Tương lai khốn cùng đầy sợ hãi

Lại dằn vặt lại tự mình chì chiết


Là như vậy vốn dĩ là như vậy

Không dám tin mình sẽ hạnh phúc




Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Còn ta ở đây thương nhớ tương tư một Sài Gòn đau đớn đến chẳng thể thở than

ở đây rồi

Vô dụng