Nỗi đau âm ỉ Đến nay cũng được vài năm nhỉ Cũng đã từng chăm chỉ Giờ tổn thương hoá lầm lì Sợ ngoài kia người ta xầm xì Cầu những kẻ cay độc câm đi Bi đát hóa đời ta lâm li Chẳng ai chịu hoan hỉ Mà nghe tôi thủ thỉ Sự sống ngỡ như ác quỷ Giận mình không nỡ thoái thác đi Đói khát rách nát chua chát đốn mạt Nói chung là đau đến bỏng rát.
biết nói gì đây em ơi tôi đã làm được gì đâu cho đời đời tôi vốn dĩ chẳng kham nổi đời em thôi xin phép được rút lui mình bên nhau nốt hôm nay thôi ngày mai tôi phải trả em lại rồi trả em lại cho một tôi khác nhưng không phải tôi kẻ lang thang cảm ơn đã diễn cùng tôi nhé thân phận là diễn nhưng yêu em là thật có lẽ ngày mai tôi vẫn sẽ ghé chỉ là không phải tôi em thường gặp là một tôi của ngần ấy năm người mà em nghĩ tôi là người ấy người đó trở lại và giành lấy May của tôi ơi, Oon đến rồi này!
Nốt hôm nay rồi thôi Tự hứa trăm ngàn lần rồi Mà sao đến giờ vẫn vậy Chẳng có gì là đổi thay Biết tất cả ở tuổi mười tám Rồi rỗng tuếch vào năm hai hai Mông lung vô định và ảm đạm Không dám đối diện với ngày mai Rồi tuổi trẻ sẽ chẳng trở lại Rồi hôm nay sẽ là nuối tiếc Tương lai khốn cùng đầy sợ hãi Lại dằn vặt lại tự mình chì chiết Là như vậy vốn dĩ là như vậy Không dám tin mình sẽ hạnh phúc
Nhận xét
Đăng nhận xét