Thức thời

 Em như bão gió trong tim

Tôi như ở đó, lặng im một đời

Thu vào tầm mắt nụ cười

Vô danh tiểu tốt thức thời tương tư

Tâm tình cứ giữ khư khư

Trách sao duyên số khước từ bi ai

Đơn phương lưỡng lự mệt nhoài

Đớn đau sao cứ miệt mài nhớ nhung

Sợ tình đôi ngã người dưng

Sợ tôi mệt lả sau lưng yêu nàng

Tình chẳng mấy chốc tiêu tan

Tình tàn chớp nhoáng dở dang lỡ làng.

- Quyen -


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Còn ta ở đây thương nhớ tương tư một Sài Gòn đau đớn đến chẳng thể thở than

ở đây rồi

Vô dụng