suy ngẫm từ chuyện rửa chén
Mẹ hay trách tôi là một đứa làm gì cũng không đến nơi đến chốn. Mà đúng thật vậy. Tôi có thể cãi với mẹ bất cứ thứ gì, nhưng cái này thì...Tính đến cái tuổi 22, lớn rồi nhưng vẫn còn ngu thì tôi bỏ ngang nhiều thứ rồi. Thời gian này, tôi ở nhà nhiều, làm việc nhà cho khuây khỏa mỗi khi cảm thấy sự nhàn rỗi sản sinh stress, trong đó có việc rửa chén phải làm liên tục. Tôi nhận ra đến việc rửa chén mình cũng không làm tới nơi. Mẹ luôn là người kỳ cọ lại bồn rửa, vứt cặn thức ăn đọng ở cái lọc cặn, lau khô thành bếp, thậm chí cất đi cái bao tay tôi vừa hí hửng vì làm "xong" việc rồi để đó. Chỉ là, từ cái chuyện rửa chén này, tôi nhận ra, mọi sự trên đời của mình luôn có một ai đó gánh vác thay, mình không phải làm vì có ai đó đã làm giúp rồi. Đã từng có lần, mới hôm trước thôi còn được dùng toilet và được thử 5 vị bánh trung thu của khách sạn Le Meridien, được nhìn ngắm những vị khách ở đó, nước ngoài lẫn Việt Nam, tôi choáng ngợp và say sưa cuộc sống đó. Rồi nhìn lại những ng...