Việt Nam
Khoảng từ năm học lớp 8, 9 tôi bắt đầu nhận thức được rằng chương trình giáo dục ở Việt Nam không tốt, không hoàn hảo và không đáng để tôi dùi mài kinh sử hay chạy đua điểm số. Việc bóc tách lịch sử với tôi như bóc hành tây vậy, môn lịch sử trên trường rất chán, và nó là một củ hành tây nặng mùi mà rất ít đứa học sinh Việt Nam muốn cầm lên và lột ra. Nhưng tôi đã lột nó, cũng chỉ bằng sự tình cờ, bằng những câu chuyện xưa mà mẹ tôi kể lại, về mẹ, về cậu, về ông bà ngoại... Bằng YouTube, bằng từng chiếc đĩa DVD, và bằng lòng trắc ẩn và một chút chính kiến của một đứa nhỏ bắt đầu hình thành bản ngã. Bằng việc người mình yêu đi du học... ... Củ hành tây mà tôi nói đó, càng lột thì chỉ toàn là nước mắt, tôi cứ lột và cảm nhận từng những sự thật không dễ tiếp nhận đó, thật sự không dễ tiếp nhận, và tôi thông cảm cho những ai không muốn biết, tránh nói đến. Vì tôi đã đau như thế nào. Tôi chắc chắn rằng mình nhạy cảm, nên mình đã dễ đau hơn người khác thế nào. ... Tôi không biết việc yê...