Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2022

Ậm ừ

Chậm, một tiếng yêu Lậm, người mất tiêu Ngậm, sầu bấy nhiêu Đậm, màu ấp iu Hận, đời hẩm hiu... Mải miết, mải miết, đời gối chiếc Quả quyết, quả quyết, rồi nuối tiếc Đoạn kết, đoạn kết, là cái chết. Ly biệt, Đoàn viên, Đưa tiễn, Ly biệt,... Không biết kiểu viết thơ này originally bắt nguồn từ đâu nhưng tôi lấy cảm hứng từ anh Tiến Công (Họa Nguyên): https://www.facebook.com/tiencong1905

Nước Mắt

Lâu rồi cũng không khóc Quen rồi những cơn đau Thu mình vào trong góc Gặm nhấm chay nỗi sầu

Ước được một thoáng ngày xưa

Cố gắng bao nhiêu cho đủ Phát điên bao nhiêu mới vừa Kẻ điên trông vào ủ rũ  Ước được một thoáng ngày xưa.

Yêu đương khỉ gió

Nói yêu tôi đi, dù là giả dối Tôi muốn hạnh phúc khi yêu em thôi Không muốn khổ đau, không muốn mệt mỏi Không chịu nổi tình đơn phương nữa rồi. Tôi si mê em, cảm giác chết tiệt Ai cướp lấy tôi những ngày bình yên? Ai gieo cho tôi những ngày nhung nhớ? Chẳng hay chẳng biết tim này chơ vơ. Cảm xúc tôi vì em mà lo sợ Ký ức tôi vì em mà ùa về Hay thôi coi đoạn tình như dang dở Chẳng tha chẳng thiết tình này tái tê.

Thức thời

 Em như bão gió trong tim Tôi như ở đó, lặng im một đời Thu vào tầm mắt nụ cười Vô danh tiểu tốt thức thời tương tư Tâm tình cứ giữ khư khư Trách sao duyên số khước từ bi ai Đơn phương lưỡng lự mệt nhoài Đớn đau sao cứ miệt mài nhớ nhung Sợ tình đôi ngã người dưng Sợ tôi mệt lả sau lưng yêu nàng Tình chẳng mấy chốc tiêu tan Tình tàn chớp nhoáng dở dang lỡ làng. - Quyen -

Đàn ghi ta

 Tôi Ngồi ngân Ngồi nga Đàn ghi ta Viết cho Người ta Vài ba Lời ca Để rồi lo Rồi lắng Rồi đắn Rồi đo Có nên Gửi cho Người ta  Hay là Bao Ngày qua Ở phương Trời xa Chúng ta Thành ra Hai người Xa Lạ? ... Vài người bước qua đời tôi Vài lời trót lưỡi đầu môi thôi mà Vì sao tôi chẳng thể nghỉ ngơi? Vì sao tôi chẳng thể thành thơi? Vài người nói tôi đã sai Vài người chỉ buông một tiếng thở dài Tìm đâu đây để có ngày mai? Tìm đâu đây để có trong tôi chút ưu tư Còn lại?