Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2022

Đến hay đi là em, tôi thì vẫn cứ đứng đó.

Cùng là những kẻ tổn thương Em đau vì họ, tôi buồn vì em Nước mắt em để tôi xem Nước mắt tôi lại lấm lem một mình Em gọi tôi là yên bình Sau cùng lựa chọn si tình phồn hoa Xô bồ náo nhiệt người ta Để riêng tôi góc xa xa đứng nhìn Đôi câu bố thí chút tình Chán chê rồi bất thình lình quay đi.

Loài người giẫm đạp lên nhau đến chết

Tan tác, tức tưởi, tả tơi, tàn tạ Man mác chút đắng Lắng lại chút yên Điên cuồng ngấu nghiến Khổ thân, kiếp người. Đám đông lạnh lẽo  Linh hồn vắt vẻo Đẩy đi đẩy đi Đẩy cho chết đi Làm ơn dừng lại Có người chết rồi Tôi không thở nổi Dừng lại giúp tôi Kẻ sống trong kẻ Giết chết một ai Kẻ chết có lẽ Cũng từng đã sai Cầu xin lạy lết Tả tơi mệt nhoài Muôn vàn người chết Ai chịu thương ai.

Lung tung - Linh tinh - Lăn tăn

Làm gì trước? Làm gì sau? Nhăn nhăn nhó nhó có biết làm gì đâu Đồ án hành hạ Xác thân tàn tạ Một bóng một hình người ta Một đống một mình lười ha Hai kẻ xa lạ Từng đôi từng đôi Lưng chừng thôi Tự dưng cảm thấy tội lỗi Cõi mơ Mỏi đơ Hỏi  lơ Giỏi  cơ Ậm ừ Coi chừng chậm chừ. 

Hoa Thược Dược

Nhưng mà trong lòng tôi không yên Lắm là muộn phiền Nó là bạn Nhưng khi nó giành lấy phần ăn ngon Tôi lại trở nên xấu tính Ôi thôi! Gàn dở mất rồi Là bạn Thắng cùng nhau thì được Nhưng những khóm hoa thược dược Sẽ đến độ tả tơi Là mỗi đứa mỗi nơi Hay còn một ai đó chơi vơi Rồi chẳng buồn với tới Chọn bỏ rơi Đón sợ hãi Ngày thì không ở lại Tuổi trẻ cũng chẳng trở lại Biết ơn nhau một quãng đường dài Rồi say bye Mãi mãi Mãi mãi không tồn tại Ai  Ai Thược Dược Đâu có trở về như lúc trước Được nữa Ấy rồi dăm ba bữa Lại tệ đi Người có trở lại chưa? Chờ tôi đi với! Chờ tôi nữa! Xác thân đầy thối rữa Đành tiễn đưa. Tìm nơi nương náu Sau chốn đô thành đâu đâu Cũng đầy máu Và xương Yêu thương Là không tưởng Được yêu thương rồi Lại không đáp hồi Tội đồ Đến độ tồi Mà đội mồ Sống dậy Đến lạy Thôi dừng tại đây. ... Hoa Thược Dược:  tượng trưng cho nhiệt huyết, đam mê mãnh liệt của tuổi trẻ.

cánh hoa tàn rơi xuống dòng nước trôi

ai, ai cho tôi các loài hoa sai, sai cho thôi hết ngày qua mai, mai cho trôi đến miền xa why, why don’t you let it start try, try your best get so far life, life is not extremely hard. Không biết kiểu viết thơ này originally bắt nguồn từ đâu nhưng tôi lấy cảm hứng từ anh Tiến Công (Họa Nguyên): https://www.facebook.com/tiencong1905

Ậm ừ

Chậm, một tiếng yêu Lậm, người mất tiêu Ngậm, sầu bấy nhiêu Đậm, màu ấp iu Hận, đời hẩm hiu... Mải miết, mải miết, đời gối chiếc Quả quyết, quả quyết, rồi nuối tiếc Đoạn kết, đoạn kết, là cái chết. Ly biệt, Đoàn viên, Đưa tiễn, Ly biệt,... Không biết kiểu viết thơ này originally bắt nguồn từ đâu nhưng tôi lấy cảm hứng từ anh Tiến Công (Họa Nguyên): https://www.facebook.com/tiencong1905

Nước Mắt

Lâu rồi cũng không khóc Quen rồi những cơn đau Thu mình vào trong góc Gặm nhấm chay nỗi sầu

Ước được một thoáng ngày xưa

Cố gắng bao nhiêu cho đủ Phát điên bao nhiêu mới vừa Kẻ điên trông vào ủ rũ  Ước được một thoáng ngày xưa.

Yêu đương khỉ gió

Nói yêu tôi đi, dù là giả dối Tôi muốn hạnh phúc khi yêu em thôi Không muốn khổ đau, không muốn mệt mỏi Không chịu nổi tình đơn phương nữa rồi. Tôi si mê em, cảm giác chết tiệt Ai cướp lấy tôi những ngày bình yên? Ai gieo cho tôi những ngày nhung nhớ? Chẳng hay chẳng biết tim này chơ vơ. Cảm xúc tôi vì em mà lo sợ Ký ức tôi vì em mà ùa về Hay thôi coi đoạn tình như dang dở Chẳng tha chẳng thiết tình này tái tê.

Thức thời

 Em như bão gió trong tim Tôi như ở đó, lặng im một đời Thu vào tầm mắt nụ cười Vô danh tiểu tốt thức thời tương tư Tâm tình cứ giữ khư khư Trách sao duyên số khước từ bi ai Đơn phương lưỡng lự mệt nhoài Đớn đau sao cứ miệt mài nhớ nhung Sợ tình đôi ngã người dưng Sợ tôi mệt lả sau lưng yêu nàng Tình chẳng mấy chốc tiêu tan Tình tàn chớp nhoáng dở dang lỡ làng. - Quyen -

Đàn ghi ta

 Tôi Ngồi ngân Ngồi nga Đàn ghi ta Viết cho Người ta Vài ba Lời ca Để rồi lo Rồi lắng Rồi đắn Rồi đo Có nên Gửi cho Người ta  Hay là Bao Ngày qua Ở phương Trời xa Chúng ta Thành ra Hai người Xa Lạ? ... Vài người bước qua đời tôi Vài lời trót lưỡi đầu môi thôi mà Vì sao tôi chẳng thể nghỉ ngơi? Vì sao tôi chẳng thể thành thơi? Vài người nói tôi đã sai Vài người chỉ buông một tiếng thở dài Tìm đâu đây để có ngày mai? Tìm đâu đây để có trong tôi chút ưu tư Còn lại?

Sao tự dưng lại chọn biến mất?

 Chỉ là một chuỗi ưu phiền Sao tự dưng lại chọn biến mất đi Kiếp người được có mấy khi Tự dưng lại chọn chia ly kiếp người Vài ba cái kết nửa vời Vài ba cái chết đẹp đời dở dang Lơ thơ lững thững lang thang Thiên đàng rơi xuống địa đàng còn đây Nhặt nhạnh thêm chút gió mây Để cho ta biết thân này hư không Mong cầu một mớ bòng bong Một lý do sống, một lòng an yên... ...Chỉ là một chuỗi ưu phiền Sao tự dưng lại chọn biến mất đi? - Angel Corn -