Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2024

Chuỗi thơ Haiku 4 mùa

Qua một cuộc thi, tình cờ biết được một thể loại thơ khá thú vị. Nếu, nếu mà, cả đời này không phải lo chuyện tiền bạc, mình muốn được viết thơ và viết nhạc mãi mãi. Đông Lạnh giá siết lấy tôi Hàng tá hiu quạnh nơi mắt môi Đường sá vẫn nhộn nhịp đấy thôi. Xuân Là hoa là cây là lá Ríu rít tiếng muôn loài hát ca Là hơi ấm là nhà. Hạ Hồn tôi treo vắt vẻo Giữa mưa nắng ngặt nghèo Mong mình như bầu trời trong veo. Thu Khô khốc và tĩnh lặng Rảo bước ngước nhìn trăng Đủ thứ nỗi niềm tự mình giăng. Mùa Mùa đi mùa trở lại Không bao giờ ở lại Ai sẽ cùng với ai? Đời Xuân hạ thu đông rồi lại xuân Cũng qua một kiếp trầm luân Mấy khi được nếm mùi gian truân.

ở đây rồi

Nỗi đau âm ỉ Đến nay cũng được vài năm nhỉ Cũng đã từng chăm chỉ Giờ tổn thương hoá lầm lì Sợ ngoài kia người ta xầm xì Cầu những kẻ cay độc câm đi Bi đát hóa đời ta lâm li Chẳng ai chịu hoan hỉ Mà nghe tôi thủ thỉ Sự sống ngỡ như ác quỷ Giận mình không nỡ thoái thác đi Đói khát rách nát chua chát đốn mạt Nói chung là đau đến bỏng rát.