Choàng tỉnh dù chưa hoàn chỉnh
Khi còn thở Tôi sẽ viết nhạc và làm thơ Vẫn thơ thẩn thẫn thờ và than thở Vẫn luôn đầy khuyết điểm và trăn trở Có đôi khi tự nhìn mình và đời nham nhở Khi còn thở Tôi sẽ dở tệ và mộng mơ Sẽ luôn bị phê bình và nhắc nhở Sẽ thất bại và gặp trắc trở Mọi chuyện sẽ kết thúc khi tôi tắt thở. Và tôi nghĩ Tin một lần bản thân làm được cũng chẳng mất mát gì Tôi tổn thương quá nhiều thì xứng đáng được hạnh phúc Tôi gây tội quá lớn thì tôi sẽ chuộc tội Và tôi nghĩ Mình cần tha thứ cho chính mình Tha thứ cho nhưng tủi hổ và uất nghẹn Để một mai còn chăm sóc được cho ai đó Một đời chỉ bình thường như vậy thôi. Cứ ép mình phi thường, chì chiết mình tầm thường. Cũng đuối rồi.