Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2025

Giãi bày

giãi bày hôm nay ở đây lúc này giãi bày tạm quên đi mạng sống là to tát cái tôi cái ngã cũng chỉ là tro cát khi thân thể gào lên vì đói khát thì bản năng phần người bất lực mà thoái thác nhập nhằng giữa cái thiện cái ác không là gì tạm nhận mình dốt nát thôi thì cũng đỡ hơn thối nát vòng luẩn quẩn biết đâu là lối thoát. ... nhìn thế giới trần trụi bản thân lại không thoát khỏi trần tục kiếp người đáng thương lầm lũi kiếp người tán dương tội lỗi. ... dạy nhau đạo đức tôn giáo thay nhau bạo lực hỗn láo ác giả ác báo bát nhã bát nháo ... tôi trăn trở về tạm bợ tạm bợ là hiếm hoi tôi để cái tôi mình vào vì nó tạm bợ và vô nghĩa nhưng tôi vẫn cứ có nó ở đó hoặc là không? không tự là sắc, sắc tự hư không.

Lờ đờ uể oải

Tầm thường tai tiếng Lầm đường đau điếng Thèm thuồng ngấu nghiến Trần truồng quyến luyến. A Di Đà Phật Loài thú sinh tật Loài sống như vật Loài chết như thật. A Di Đà Phật Có óc như đần Nói dóc như thần Bới móc hư dần.