Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2025

THẤP HÈN/ 7 mối tội đầu

Chính tôi sinh vật thấp hèn Chính tôi ghen ghét bon chen kiếp người Chính tôi là kẻ chây lười Chính tôi bụng đói rồi đòi ăn no  Chính tôi thùng rỗng kêu to Chính tôi háo sắc diễn trò thanh cao Chính tôi tham vọng khát khao Chính tôi phẫn uất tự bao biện cùn.

Bê đê

Tôi hay nghĩ mình tệ Vì bản thân câu nệ Không làm sao mặc kệ Than 2 chữ buồn ghê Sợ dè bỉu cười chê Sợ không thể khắc chế Sợ mãi là như thế Sợ sống, sợ trăm bề.

Vô thường

Niềm vui chóng tàn Nỗi đau kết thúc Vở diễn đóng màn Hưởng dương đến lúc Trót ở thế tục Rồi sẽ thăng thiên Thất tình lục dục Giật mình quy nguyên Chết là dĩ nhiên.

thôi (tưởng tượng đóng vai thành Wanatabe Rừng Na Uy)

Thôi anh không đau lòng nữa Để cho em an tâm Rồi mình cùng nhau sửa chữa Dù quá khứ hay hiện tại có vẻ oái ăm Anh không biết liệu tương lai mình có tối tăm Và khi em là nhân vật quan trọng trong đó Thỉnh thoảng anh sợ người ta sẽ hỏi thăm Anh có gì lại bảo không có Nhưng chắc là em đã ở đâu đó Không bên cạnh trong tầm mắt của anh Anh rơi vào vòng xoáy bực dọc cau có Và nhớ em là điều duy nhất quẩn quanh Người ta động viên bảo tuổi đời anh còn xanh Sao anh thấy mình như chết đi một nửa  Anh sợ mình sẽ vì em mà trốn tránh Khi tất cả những gì anh có là ngày xưa. Anh tự hỏi mình đã ổn hay chưa Hỏi xin phép em cho anh sống tiếp hạnh phúc Liệu có là trái với những gì anh từng hứa Anh hay nghĩ nơi mình xứng đáng là địa ngục. Cuộc đời có lẽ cũng chẳng bận tâm anh ngã gục Mỗi ngày trôi qua sự sống sẽ ít đi một tí Con người con người loài lúc nhúc Phải chăng em không muốn như vậy nên rời đi?