Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2025

A Di Đà Phật

Sẽ là thiền Sẽ là chánh niệm Sẽ là tội lỗi Sẽ là khổ đau Sẽ là sai lầm Sẽ là rệu rã Sẽ là tất cả Sẽ là hư vô Sẽ là nấm mồ Sẽ là cát bụi Sẽ là buồn tủi Sẽ là buông xuôi.

Những điều tốt đẹp

Nghĩ khách quan thì cuộc sống tôi là tốt đẹp Chỉ vì cái bản tính đau đáu chuyện nhân sinh Và những tổn thương âm ỉ dai dẳng Những mong mỏi có hơi xa vời Đôi khi lại tự huyễn hoặc mình không xứng đáng Dù trong thâm tâm muốn chết mẹ Lại tự khinh rẻ mưu cầu hạnh phúc  Tự chì chiết mình kém cỏi Tự trách mình là gánh nặng Lại oán than mình xứng đáng mà Có lúc thấy mình tồi tệ cần được chết đi … Nhưng tôi đã duy trì sự sống này Bằng những chất liệu tốt nhất mình có Dù đôi lúc những tính xấu rất con người trỗi dậy Như 7 mối tội đầu  Mà tôi vốn dĩ cũng đâu tỏ ra mình trong sạch Tôi biết nhục … Đã có những người tốt đẹp xuất hiện Đã có những thứ hay ho tôi được học Mục tiêu tôi theo đuổi là chính đáng Mưu cầu hạnh phúc là chính đáng … Đã có những lúc tôi sợ phiền lòng một ai Đã có những lúc tôi thiện chí giúp đỡ Đã có lúc tôi hy sinh và chịu đựng Cũng đã có lúc áy náy vô cùng vì mang tội Cũng có những tội lỗi tôi không nhận thức ra … Những lời xin lỗi và cảm ơn chưa được nói Những sai ...

giữ cho mình không hận thù

tôi sẽ giữ cho mình không hận thù nhưng quyết không làm kẻ đần mù tôi cũng không phải là bậc chân tu vẫn nuôi tham vọng tìm nơi ẩn trú nhìn đâu cũng là bầy đàn lẩn lú tự xưng rân ủ, sao toàn rân u.

Wanbi Tuấn Anh

tôi mới đọc xong tự truyện viết về Wanbi Tuấn Anh ('Bắt đầu từ một kết thúc' do nhà báo Lý Minh Tùng viết) thực ra thông điệp nho nhỏ được cài cắm rằng 'hãy trân trọng việc còn sống' có đánh động mạnh mẽ đến tôi. nhưng tôi cũng miễn nhiễm nhiều rồi. tôi nhìn đời méo mó và xấu xí hơn. tôi yêu thương nhiều nhưng cũng ghê tởm nhiều, không nghĩ đó là hoài phí cuộc đời như Wanbi Tuấn Anh quan niệm. nhưng tự truyện chắc cũng sẽ làm tôi khác đi chút ít trong những ngày tháng tới đây. cũng chỉ là một cái chết trẻ trong vô số những cái chết vô danh tiểu tốt khác. có lẽ vì Dấu Vết mà Wanbi Tuấn Anh để lại là sáng tác và âm nhạc và căn bệnh hiếm như phim Hàn nên cái chết này thực sự khắc khoải. dù sao tự truyện cũng làm dày lên thế giới quan của tôi một chút, giữa cái thế giới bổ bã, phân cực. giữa loài người chì chiết, lừa lọc, giết chóc. giữa ác độc khốn cùng. giữa ghê tởm và nỗi bức xúc. ... cũng không biết chắc được tôi có sống qua cái tuổi một ai đó chết đi hay không. chẳng h...

THẤP HÈN/ 7 mối tội đầu

Chính tôi sinh vật thấp hèn Chính tôi ghen ghét bon chen kiếp người Chính tôi là kẻ chây lười Chính tôi bụng đói rồi đòi ăn no  Chính tôi thùng rỗng kêu to Chính tôi háo sắc diễn trò thanh cao Chính tôi tham vọng khát khao Chính tôi phẫn uất tự bao biện cùn.

Vô thường

Niềm vui chóng tàn Nỗi đau kết thúc Vở diễn đóng màn Hưởng dương đến lúc Trót ở thế tục Rồi sẽ thăng thiên Thất tình lục dục Giật mình quy nguyên Chết là dĩ nhiên.

thôi (tưởng tượng đóng vai thành Wanatabe Rừng Na Uy)

Thôi anh không đau lòng nữa Để cho em an tâm Rồi mình cùng nhau sửa chữa Dù quá khứ hay hiện tại có vẻ oái ăm Anh không biết liệu tương lai mình có tối tăm Và khi em là nhân vật quan trọng trong đó Thỉnh thoảng anh sợ người ta sẽ hỏi thăm Anh có gì lại bảo không có Nhưng chắc là em đã ở đâu đó Không bên cạnh trong tầm mắt của anh Anh rơi vào vòng xoáy bực dọc cau có Và nhớ em là điều duy nhất quẩn quanh Người ta động viên bảo tuổi đời anh còn xanh Sao anh thấy mình như chết đi một nửa  Anh sợ mình sẽ vì em mà trốn tránh Khi tất cả những gì anh có là ngày xưa. Anh tự hỏi mình đã ổn hay chưa Hỏi xin phép em cho anh sống tiếp hạnh phúc Liệu có là trái với những gì anh từng hứa Anh hay nghĩ nơi mình xứng đáng là địa ngục. Cuộc đời có lẽ cũng chẳng bận tâm anh ngã gục Mỗi ngày trôi qua sự sống sẽ ít đi một tí Con người con người loài lúc nhúc Phải chăng em không muốn như vậy nên rời đi?