Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2024

Hoàng Tử Bé

Hình ảnh
Little Prince, hey little! Are you somewhere or still with me? I once wrote about you, my angel, But I've lost the poetry even in my memory. I am bad, aren’t I? What we thought was crazy pragmatism From grown-ups who have been children, Now I'm just like them, no difference. Sorry, I’m really sorry, Everything crashed and knocked me down. I didn't dare to dream in reality, Then it was you whom I forgot about. Do you still love your own Rose? Do you still keep taking care of Her? Are you still happy with what you chose? Hope you’re all okay in the future. I suddenly remembered you with shame, I have my own rose, we're the same,  The “Musical Rose” has not been claimed, But everything I did was just blame. Now I really want to show it to you, That I am already truly chasing my “Musical Rose”. Thank you for being my lovely childhood, To keep me from losing my self-compose. My “Musical Rose” will be taken care of, With meaningful lyrics and beautiful melodies. With compassi...

Không chịu nổi

Xin thế giới này đừng còn nỗi đau Tôi hiểu thế nào là nỗi đau Nên không dám đau thay phần của thế giới Nhưng làm ơn xin đừng nỗi đau nào Là đớn đau không thể cứu rỗi Là không có mái nhà che nắng mưa Là ung thư đau trong tuyệt vọng Là đói khát chực chờ từng bữa cơm Là độc ác cướp bóc xem thiệt hơn Lòng trắc ẩn tôi vẫn có Như một bản năng không thể chối bỏ Tôi đau thì tôi tìm cách cứu vãn Đừng để tôi thấy người khác phải kêu than Đừng tham nhũng đừng làm kẻ gian Đừng dối trá giết chóc và súng đạn Đừng tham lam đến vô cảm Đừng ích kỷ đến suy tàn Xin hãy tử tế, hãy tử tế Hãy nhân nghĩa một chút thôi Tội ác loài người quá đủ rồi Đừng vì thông minh mà càng gây tội lỗi. Nhưng mà tôi có thể làm được gì chứ Tôi là con người cũng yếu đuối mà thôi Đôi khi chính mình tôi còn không cứu nổi Lo chuyện thế giới cho hết đời. Chỉ là một đứa nhỏ mới lớn Thấy bất bình chẳng chịu được nữa kêu la Rồi thì cũng phải vô cảm với thiên hạ Rồi thì phải ưu tiên trước chuyện trong nhà. Thời gian vừa qua với tôi quá...

Âm nhạc hoặc chết

Một kẻ muốn chết như tôi Nào đâu xứng đáng được đời yêu thương Hâm hâm dở dở ương ương Lại không chịu sống tầm thường cho xong Lao vào một thứ lông bông Lao vào một thứ ngóng trông xa vời Lao đi cho hết một đời Hoặc là tạm kết một thời tuổi xuân Cũng xong một kiếp trầm luân Cũng là đi chết lần quần như nhau Hay là lo chết cho mau Chẳng cần lo lắng ngày sau là gì Âm nhạc êm ắng ra đi Một đời cay đắng còn chi một đời? Bao giờ mới được thảnh thơi? Bao giờ mới hết chơi vơi giữa đời? Bao giờ mới hết nửa vời? Nửa vời muốn sống rong chơi kiếp này Nửa vời lại muốn chết ngay Nửa vời trái khoáy, nửa vời giải khuây. Âm nhạc ở đấy đưa tay Cho tôi nắm lấy một ngày mai sau Ước mơ có ăn được đâu Viển vông ảo tưởng âu sầu làm chi? Cứ việc mà tước nó đi Để cho tôi chết cần gì bận tâm.

bứt cóc

Họ ghét sự thật Chúng không dễ nghe Họ thích đường mật Thích được kẻ ke.

Tự

tự do tự tại tự lo tự hại tự cao tự đại tự tao tự bại tự tung tự tác tự hung tự ác tự lung tự lag tự dưng tự sát tự xưng tự sống tự thực tự không

chửi đời

chửi đời nhiều rồi yêu đời được hong? chửi hoài thành tồi xong rồi thành vong nhưng mà cũng mong thời gian còn lại không là hư không nâng niu thực tại âm nhạc mãi mãi mắt mũi miệng tai có một không hai thiện tai thiện tai con tim này còn còn lòng trắc ẩn đành ngậm bồ hòn làm ngọt sống nhẫn kính mong thành khẩn đời sẽ nhẹ nhàng như Đường Tam Tạng kiếp nạn thênh thang. . . . mà vẫn bình an...